Vĩnh biệt anh Tạ Quyết Thắng – Người doanh nhân tử tế, người anh em chan chứa nghĩa tình

Tôi mới nhận được tin anh Tạ Quyết Thắng, Tổng Giám đốc Công ty Sơn Trường  đột ngột qua đời khi đang công tác tại Singapore khiến tôi bàng hoàng, đau đớn đến nghẹn ngào. Không thể tin được người anh em, người bạn thân thiết gắn bó bao năm, vẫn còn ngổn ngang dự định, vẫn thường xuyên nói cười, chia sẻ chí hướng… lại vội vã rời xa cõi tạm này.

Anh là một doanh nhân bản lĩnh, người gây dựng nên một trong những Tổng công ty tư nhân lớn nhất Hải Phòng bằng ý chí, sự quyết liệt và trái tim nóng. Nhưng trong mắt tôi và chắc nhiều người khác nữa – anh Thắng không chỉ là người làm kinh tế giỏi, mà trước hết là một con người đầy nghĩa tình, tử tế và sâu sắc.

Anh luôn trăn trở với vận mệnh đất nước, nghĩ suy về những điều lớn lao, và cũng không ngừng hành động – lặng lẽ, kiên trì, không ồn ào. Trong công việc, anh khắt khe, quyết đoán; với anh em, bè bạn, anh chân tình, bao dung, và lúc nào cũng sẵn sàng lắng nghe, giúp đỡ.

Còn nhớ,  anh âm thầm xây dựng cầu Tam Bạc, một công trình trị giá tới 80 tỷ đồng, rồi trao tặng trọn vẹn cho thành phố Hải Phòng, như một món quà của người con dành cho quê hương không đòi hỏi bất cứ quyền lợi gì cho bản thân và công ty của mình. Chỉ là một cây cầu vững chãi, đẹp đẽ, bền bỉ, đưa người dân qua sông mỗi ngày như chính cuộc đời anh: âm thầm mà bền bỉ kiến tạo giá trị, không phô trương, nhưng đầy nhân văn.

Anh Thắng ơi…

Anh còn hẹn biết bao dự định, bao kế hoạch còn dang dở, đặc biệt là dự án nuôi trồng thủy sản xa bờ ngoài biển Phú Quốc – nơi anh ấp ủ biến biển khơi thành một không gian kinh tế xanh, bền vững. Những ngày gần đây, anh nói nhiều đến sức khoẻ, chăm chỉ rèn luyện, ăn uống điều độ, lạc quan và tin tưởng mình sẽ sống đến trọn 100 tuổi để cống hiến lâu dài hơn cho đời, cho người. Thế mà anh lại đột ngột ra đi, trong chuyến công tác xa, bỏ lại bao điều chưa kịp làm, bao tâm huyết chưa thành hình.

Anh không chỉ là một doanh nhân lớn, mà còn là Chủ tịch họ Tạ Việt Nam, người luôn gắn bó và trăn trở với dòng tộc, với cội nguồn. Dáng anh trong những buổi gặp mặt họ tộc, giọng nói ấm áp và khát khao kết nối mọi người gần lại, vẫn còn như đang vang vọng bên tai. Sự ra đi của anh là mất mát không chỉ cho gia đình, cho công ty, mà còn cho cộng đồng, cho những người đang đi theo con đường mà anh mở lối.

Riêng tôi, mất đi một người bạn chí cốt, một người anh em cùng chia sẻ những mối quan tâm vượt lên khỏi giới hạn doanh nghiệp – là tình yêu nước, là khát vọng đổi thay. Chúng tôi đã từng ngồi hàng ngày, hàng giờ nói chuyện về đất nước, về con người, về những điều tưởng chừng xa xôi mà anh luôn nghĩ rất gần.

Anh Thắng ra đi, mang theo nhiều tâm huyết còn dang dở. Nhưng tôi tin rằng những cây cầu anh xây – cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng  sẽ còn mãi. Anh đã để lại không chỉ những công trình, những thành quả kinh doanh, mà còn là niềm tin, là tình yêu, là nhân cách của một con người sống đẹp.

Xin được thắp nén tâm hương tiễn biệt.

Cầu mong anh thanh thản về miền cực lạc.

Anh mãi là người mà tôi kính trọng, thương mến, và không thể nào quên.

Thành phố Hồ Chí Minh 17/5/2025
Tô Văn Trường

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Enter your keyword